Bắt đầu 1 cái gì mới thường sẽ gặp nhiều khó khăn. Trong phần lớn trường hợp khó khăn nó không nằm ở vấn đề kỹ thuật mà chính ở tâm lý “sức ỳ” trong chính mình.

Đầu tiên là tâm lý sợ. Bản thân mình sợ đủ thứ chuyện, ví dụ như là nhỡ mình làm không thành công thì sao? Không biết người khác sẽ đánh giá mình thế nào? Không biết mình cần phải trang bị thêm những gì nữa? Nhỡ may những người xung quanh không ủng hộ mình thì sao? Vân vân mây mây.

Và các bạn thấy đó, đa số những nỗi sợ này là ở thì tương lai và chỉ nằm trong trí tưởng tượng của chính mình. Và thế là chúng ta chần chừ.

Mình sợ thất bại? Thậm chí mình còn chưa bắt đầu. Mình sợ người khác sẽ cười? Người khác còn chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra để mà cười. Bạn không biết mình cần trang bị thêm gì nữa? Ôi. Thậm chí những thứ có sẵn bạn còn chưa sử dụng đến.

Ngay cả chính bản thân Huy, và ngay chính cái blog này cũng là một bài học về sự chần chừ. Bạn có biết là Huy đã mua tên miền vominhhuy.com từ năm 2018, và mất đến 5 năm để Huy bắt đầu viết những dòng đầu tiên như thế này! Dĩ nhiên là trong 5 năm qua không phải lúc nào Huy cũng suy nghĩ về trang web này, nhưng rõ ràng là nếu Huy bắt đầu sớm, hẳn là Huy sẽ làm được nhiều thứ hơn. Thực tế, Huy cũng chỉ mất 2 ngày để hoàn thành các vấn đề kỹ thuật để đưa blog vào sử dụng.

5 năm chờ cho một vấn đề kỹ thuật chỉ được giải quyết trong 2 ngày. Quả là một bài học không nên lặp lại lần nữa.

Tạo duyên

À, đôi khi bạn, và cả Huy, sẽ nói rằng “là do duyên chưa tới” khi chúng ta còn đang chần chừ để làm một điều gì đó. Nghe thì cũng thật hợp lý. Khi chúng ta cứ bứt rứt vì cảm thấy mình có lỗi, thì việc đổ lỗi cho tâm linh là một giải pháp khiến mình cảm thấy nhẹ lòng hơn. Nhưng vấn đề thì nó vấn cứ ở đó, không chạy đi đâu cả, và sâu bên trong chúng ta vẫn thấy khó chịu.

Nếu duyên chưa tới, sao ta không tạo duyên?

Tạo duyên, là chúng ta bằng nỗ lực của bản thân tạo ra những điều kiện để có thể bắt đầu một sự biến chuyển nào đó. Thôi, cứ làm đi. Mình chưa biết hành trình vạn dặm sẽ ra sau, nhưng bước đi đầu tiên sẽ dẫn đến bước thứ hai, rồi bước thứ ba, rồi cứ thế mà tiếp tục.

Tôi muốn có thói quen đọc sách nhưng không biết phải làm sao? Thôi nghĩ làm gì, cứ mở quyển sách ra và đọc đi đã. Rồi trong quá trình đọc, bạn sẽ rút được các kinh nghiệm như thể loại sách mình thích đọc là gì, tư thế đọc như thế nào là thoải mái, thời điểm nào mình tiếp thu tốt hơn… Dần dần, bạn sẽ tìm được niềm vui với sách. Từ đó, thói quen đọc sách mới hình thành.

gieo duyen Thôi, cứ làm đi
Hãy cứ bắt đầu

Tôi muốn viết nhưng không biết viết sao cho hay? Vậy thì khoan nghĩ nhiều, cứ viết cái đã. Trong quá trình viết, bạn sẽ biết cách sắp xếp ý tứ của mình cho tốt hơn qua từng bài, có mục tiêu để đọc thêm về các hướng dẫn viết lách, cũng như tìm một người bạn đọc qua các bài viết của mình để góp ý cho những bài viết sau. Dần dần, bạn sẽ viết tốt hơn, và tạo được thói quen viết lách.

Nếu bạn nghe những người thành công chia sẻ, thì bạn sẽ thấy luôn có một câu chuyện mà ai cũng kể. Đó là việc họ đã bắt đầu sự nghiệp của mình như thế nào. Đó luôn là những câu chuyện truyền cảm hứng cho chính họ và cho mọi người.

Nói tới đây, Huy lại nhớ đến slogan nổi tiếng “Just Do It” của Nike. Ừ đúng rồi. Chúng ta cứ làm đi. Rồi mọi chuyện sẽ tốt dần lên.

just do it Thôi, cứ làm đi

Tiến bộ mỗi ngày

Bản thân Huy không khuyến khích các “cuộc cách mạng”. Rất khó để có một cuộc Cách mạng thành công, thậm chí là cả nghĩa đen. Đã bao nhiêu lần bạn quyết tâm làm 1 cái gì đó thật hoành tráng, ví dụ như giảm cân, hay học một môn học mới, và quên bén chúng sau khoảng 1 tháng. Rõ ràng, với nhiều người, cách này không ổn lắm.

Thay vì làm cách mạng, Huy khuyến khích mọi người hãy tiến bộ mỗi ngày.

Tiến bộ cũng là một sự thay đổi, nhưng được chia nhỏ thành nhiều bước và dễ dàng theo dõi. Có 2 ý quan trọng trong lời khuyên này, đó chính là “tiến bộ”“mỗi ngày”.

Huy sử dụng một công thức tương đối dễ hiểu như hình bên dưới. Chỉ cần bạn tiến bộ 1% mỗi ngày, thì sau 1 năm tiến bộ bạn sẽ tốt hơn 37,8 lần so với ban đầu. Rất ấn tượng phải không?

101 365 Thôi, cứ làm đi

Bây giờ Huy chỉnh sửa công thức một chút. Không phải ngày nào chúng ta cũng tiến bộ đều như thế được, sẽ có lúc lên lúc xuống, có những ngày bạn đi vào ngõ cụt và phải bắt đầu lại, và cũng có nhiều ngày nghỉ không làm gì. Công thức bây giờ cho thấy nếu bạn nỗ lực 100 ngày thôi thì cũng đã tốt hơn 2,7 lần, và nếu 200 ngày thì cũng tốt hơn 7,3 lần.

101 100 200 Thôi, cứ làm đi

Nếu 3 ngày chỉ cố gắng 1 lần thôi thì cũng không áp lực lắm nhỉ? Và cũng không cần phải hô hào quyết tâm, chỉ cần rướng thêm 1 chút thôi.

Nếu như bạn muốn đi từ tầng 1 lên tầng 2 của tòa nhà, thì một cuộc cách mạng nhanh chóng không khác gì bạn nhảy phóc một phát lên luôn. Điều này gần như là bất khả thi. Còn tiến bộ mỗi ngày là bạn sẽ tìm một chiếc cầu thang, và đi từng bước lên cầu thang. Trong thực tế, lựa chọn cầu thang thường sẽ hiệu quả hơn là nhảy lên tầng trên.

Tận hưởng niềm vui trên con đường

Con đường nào cũng có niềm vui cả. Đôi khi chúng ta quá sợ mà lại quên đi những niềm vui mà chúng ta gặp trên đường. Khởi đầu một cái gì đó mới, bạn sẽ có nhiều kiến thức mới, gặp những người bạn mới, có những tư duy mới. Bạn tạo ra được một kết quả nhỏ, tuy chưa phải là kết quả cuối cùng, bạn cũng có thể tận hưởng nó.

asian man walk on countryside road, look zen and mindfullness --ar 16:9

Bản thân Huy trong quá trình kinh doanh, cũng tìm thấy được cho mình rất nhiều niềm vui. Ví dụ, Huy kết giao được với nhiều anh chị em đồng hành cùng mình, Huy tiếp thu được nhiều góc nhìn khác nhau trong cuộc sống ngoài chuyên môn, Huy học được nhiều kiến thức mới trong quá trình xử lý các vấn đề phát sinh… Những kết quả nho nhỏ này chính là động lực để mình cố gắng hơn, và tận hưởng trên hành trình sự nghiệp.

Một ví dụ khác, là mình phải dành thời gian chăm sóc Bắp & Nếp. Với nhiều người thì đây là một áp lực không hề nhỏ. Bạn phải từ bỏ rất nhiều thời gian cá nhân để xử lý rất nhiều vấn đề của bọn trẻ. Với Huy, thay vì chúng ta cứ tiếc nuối quãng thời gian đã mất của bản thân, hãy tìm niềm vui trong việc chăm sóc 2 bé, quan sát cách chúng học hỏi & lớn lên, cùng chúng đi khám phá thế giới. Sẽ có rất nhiều niềm vui đấy.

lon len cung con Thôi, cứ làm đi
Con gái trong ngày tốt nghiệp mẫu giáo

Không một hành trình nào là dễ dàng, nhưng cũng không thiếu những điều thú vị. Ví như trên con đường chúng ta đi mỗi ngày, có cả hoa và có cả rác. Hãy tận hưởng những bông hoa, và quên đi những bãi rác.

Lời kết

Huy cũng như các bạn, vẫn luôn muốn bản thân mình tốt hơn, có được cuộc sống tốt hơn, đạt được những mục tiêu lớn hơn. Tất cả những mong muốn tốt đẹp đó, luôn cần những bước đầu tiên. Thôi, cứ làm đi nhé các bạn.

Nếu bạn cảm thấy bài viết này có ích, hãy để lại lời động viên cho Huy qua mục comment bên dưới hoặc nhắn cho Huy qua Facebook fb.com/vmhuy88.

Nội dung
Liên hệ với HUY VO

Anh chị vui lòng cho Huy thông tin nhé. Huy sẽ liên hệ với anh chị sớm nhất.